詩文組 第一名First Prize Winner – Poetry

阿嬤的紀念物

--Lê thị Vịnh(越南)

那年的夏天 下傾盆大雨
老天也憂愁 陪同流眼淚
阿嬤手術中 我在外等候
心裡好慌張 緊張又擔憂
為阿嬤祈求 手術要成功
要阿嬤回家 與家人團聚
阿嬤再教我 臺語歌學唱
哇!好動聽 抒情的歌曲
我再講笑話 講給阿嬤聽
溫柔的眼神 深深望著我
再微笑訴說 有趣的笑話
阿嬤的女兒 風趣又幽默
我默默再看 阿嬤的臉頰
開朗又智慧 慈祥又福氣
幫阿嬤梳髮 推阿嬤散步
去廟裡拜拜 合十拜神明
誰知到那天 下傾盆大雨
罕見的疾病 奪走嬤生命
阿嬤知道否 我心中絞痛
哭喊叫阿嬤 別離我而去
讓我成孤單 嬤教唱曲子
我還沒熟練 離別的時候
我在嬤身旁 溫柔又親切
餵嬤吃碗粥 阿嬤手顫動
緊握我的手 拿下手戒指
喘氣對我說
這是我送妳的禮物作紀念
不論妳在臺 還是回越南
戴它保平安 不要賣掉它
大家都在旁 聽到皆感動
我心裡不捨 說不出話來
眼紅淚盈眶 哽咽不成聲
戒指戴手上 天天看著它
像阿嬤在世 坐在我身旁
教我說好話 教我作好事
未熟練歌曲 現我已會唱
我向嬤承諾 不論在哪裡
嬤的紀念物 我一生保存
嬤已回天堂 留紀念在世
嬤叮嚀的話 永留我心中


Kỷ vật bà trao
--Lê thị Vịnh (Vietnam)

Mùa hè năm ấy.
Trời bỗng đổ mưa.
Hay trời cũng buồn.
Mà trời rơi lệ.

Bà trong phòng mổ.
Cháu ở ngoài chờ.
Lòng cứ thẩn thờ.
Hồi hộp lo âu.

Cầu mong cho bà.
Ca mổ thành công.
Bà trở về nhà.
Gia đình xum hộp.

Bà lại dạy cháu.
Học hát tiếng Đài.
Ôi! thật là hay.
Sao mà truyền cảm

Cháu kể chuyện hài.
Cho bà nghe nhé.
Bà nhìn âu yếm.
Nhí yêu vào đầu.

Nói trong nụ cười.
Chuyện Viết hấp dẫn.
Con gái của bà.
Thật là dí dỏm.

Cháu ngồi cháu ngắm.
Khuôn mặt của bà.
Thật là từ bi.
Hiền từ phúc hậu.

Cháu tết tóc bà.
Đưa bà đi dạo.
Bà cháu vào chùa.
Cùng nhau dâng lễ.

Nào ngờ hôm ấy.
Trời đổ cơn mưa.
Căn bệnh hiểm nghèo.
Cướp bà đi mãi.

Bà ơi có biết
Tim cháu đau thắt
Nước mắt chảy ròng
Khóc la gọi ba
Bà đừng bỏ cháu.

Bơ vơ xứ Đài.
Bài hát bà tập.
Cháu chưa thuộc mà.
Trước lúc biệt ly.

Cháu đứng bên bà.
Ân cần nhẹ nhàng.
Bón thìa cháo cuối.
Tay bà run run.

Nắm bàn tay cháu.
Cởi nhẫn đang đeo.
Nói trong hơi thở.
Đây qùa của bà.

Bà tặng cho cháu.
Dù ở Đài Loan.
Hay về Việt Nam.
Đeo Để bình an.

Đừng bao giờ bán.
Mọi người đứng bên.
Nghe đều xúc động.
Lòng cháu bùi ngùi.

Không nói nên lời.
Lệ ướt bờ mi.
Nghẹn trong tiếng nấc.
Đeo nhẫn vào tay.

Ngày ngày chăm ngắm.
Như vẫn có bà.
Đang ngồi bên cháu.
Dạy cháu lời hay.

Bao điều tốt đẹp.
Bài hát đang dỡ.
Nay cháu thuộc rồi.
Bà ơi cháu hứa.

Dù ở nơi nao.
Kỷ vật bà trao.
Suốt đời cháu giữ.
Giờ bà đã khuất.
Kỷ vật còn đây.
Lời bà năm nao.
Vẫn còn vang mãi.


詩文組 第二名1st Runner-Up Winner – Poetry


夢想之樹

--Endang(印尼)

從遠方望著妳
你看起來好美
你的葉子又綠,又陰涼
呈現你的肥沃茂盛

我疑慮地走向你
好想要在你的陰涼濃蔭下休息
但…………
通往你的道路又遠又彎
鋪滿礫石且很恐怖

而………
我握著充滿希望
堅忍在心裡只為了一句“美好的家“
我願意犧牲一切

我耐心地走向通往你的道路
我用真誠磨平路上尖銳的礫石

我用祝福及放開之心爬著你的樹

而後………
我會用微笑下來
在樹下感激
而後………
離開
迎接我新的美夢


Pohon impian
--Endang (Indonesia)

Dari jauh ku memandang
Kau begitu menakjubkan
Daun hijaumu nan rindang
Pancarkan suatu kesuburan

Dengan keraguan ku melangkah
Ingin berteduh di bawahmu
Tapi ternyata…
Jalanmu panjang penuh liku
Berkerikil tajam menakutkan

Sementara …
Segenggam harapan di tangan
Kuatkan tekad dalam dada
Demi kata “ Keluarga bahagia ”
Ku kan korbankan segalanya

Kan kutelusuri jalanmu dengan
kesabaran

Kan ku auskan kerikilmu dengan kejujuran

Kan ku panjat pohonmu dengan doa dan
keikhlasan

Lalu…
Ku kan turun dengan senyum bahagia
Sujud syukur di bawahmu
Lalu…
Ku kan pergi tinggalkanmu
Tuk jemput impian baruku



詩文組 第三名2nd Runner-Up Winner – Poetry


海燕
--Landingin BlesildaDe Borja(菲律賓)

飛吧!飛吧!海燕
鼓動你的翅膀
到很遠很遠的地方去

懷著希望和企圖到達蒼穹
移工的生活宛如一隻海燕

飛進又遠又開闊的天空
我不怕狂風巨浪

因為你的目標是要擺脫貧窮和悲傷
在追逐目標中提升自我
到一個我心靈擁抱的他鄉
為我貧窮的家園勾勒美好的明天
如此 我才不用繼續窮困度日

但是生命自有其本質
飛得高和在風中翱翔是兩回事
你可能深陷絕望 悲傷
移民者的生命就是如此

風聲如雷灌耳
我迎著海浪前進
為了要在有如被鎖鍊般纏繞著的
生命中生存
我總是對自己說 要飛得高

我思索著 一個移工是如何過活
各種難題紛至沓來
如果未能面對生命中的挑戰
就會帶著破碎的夢想 仆倒於地

我要擊敗命運中的挑戰
懷抱著與我的所愛的美好回憶
擺脫貧困的泥沼 達成我的夢想
我期待感受到一些舒適

上帝是我唯一的基石
我的所愛 得保免於傷痛和鄙視
如此 我的夢想可望成真
讓我所受的苦難益顯其色

我到底要旅行多遠?
我到底要飛得多高?
我到底要衝得多深?
以才能明白彰顯我的夢想

如今 我是一隻海燕
振翅飛向我的理想
我會抵達海洋的極遠之處
我的目標終將達成



Langay-langayan (Sea Swallow bird)

--Landingin BlesildaDe Borja (Philippines)


Lipad-lipad langay -langayang dagat
Iyong ikampay mga bagwis at pakpak
Upang maabot ang dako paroon
Marating ang langit inasam at inambisyon.

Buhay migrante kapara’y langaylangayang
dagat
Malayo’t matayog ang inatahak na landas

Hindi natatakot sa daluyong ng karagatan
Pagkat ang layunin makaahon sa dusa’t hirap.

Sa hangarin maiangat ang buhay na nasadlak
Pangingibang bayan ang sa puso’t isip
niyakap
Maihandog ang magandang bukas sa
pamilyang nililiyag
Upang kahirapan di na muling makapiling at
mayakap.

Ngunit ang buhay sadyang ganito
Paglipad ng matayog ay hindi pare-pareho
May nasasadlak sa pighati, dusa at kalbaryo
Bakit nga ba ganito ang buhay ocw.

Sa pagaspas ng hangin na tila ay nangangalit
Daluyong ng karagatan nasa akin ay sumasapi
Tanikalang nais lagpasan sa buhay kung yagit
Paglipad ng matayog ang lagi kung sambit.

Buhay migrante kung ating lilimiin
Sari-saring suliranin dumaratal kahit di naisin
Pag di ka naging matatag sa hamon ng buhay
Sa lupa’y tiyak babagsak, luray-luray ang
pangarap.

Sa pagkampay kong ito sa hamon ng
kapalaran
Tangan-tangan ko ala-ala ng mahal sa buhay

Pangarap na ninanais makaahon sa kumonoy
ng kahirapan
Kaunting kaginhawahan ito sana’y
maramdaman.
Diyos na may lalang ang tanging sandigan ko
Mahal ko sa buhay pananggalang sa lungkot,
siphayo
Upang ang pangarap ko’y maging totoo
Magkaroon ng kulay ang mga paghihirap ko.

Gaano pa kalayo ang dapat kong lakbayin?
Gaano pa kataas ang dapat kong liparin?
Gaano ba kalalim ang dapat kong sisirin?
Upang ang pangarap lubusang maangkin.

Ako ngayon ay isang langay-langayang dagat
Nabubuhay sa pagkampay para sa mga
pangarap
Nais marating ang lawak ng karagatan
Upang mithiin ay maging isang ganap.

arrow
arrow
    全站熱搜

    kamadevas 發表在 痞客邦 留言(0) 人氣()